烧歌

 
作者: 唐代   温庭筠
起来望南山,山火烧山田。
微红夕如灭,短焰复相连。
差差向岩石,冉冉凌青壁。
低随回风尽,远照檐茅赤。
邻翁能楚言,倚插欲潸然。
自言楚越俗,烧畬为早田。
豆苗虫促促,篱上花当屋。
废栈豕归栏,广场鸡啄粟。
新年春雨晴,处处赛神声。
持钱就人卜,敲瓦隔林鸣。
卜得山上卦,归来桑枣下。
吹火向白茅,腰镰映赪蔗。
风驱槲叶烟,槲树连平山。
迸星拂霞外,飞烬落阶前。
仰面呻复嚏,鸦娘咒丰岁。
谁知苍翠容,尽作官家税。

()
(lái)
(wàng)
(nán)
(shān)
(shān)
(huǒ)
(shāo)
(shān)
(tián)
(wēi)
(hóng)
()
()
(miè)
(duǎn)
(yàn)
()
(xiàng)
(lián)
(chà)
(chà)
(xiàng)
(yán)
(shí)
(rǎn)
(rǎn)
(líng)
(qīng)
()
()
(suí)
(huí)
(fēng)
(jìn)
(yuǎn)
(zhào)
(yán)
(máo)
(chì)
(lín)
(wēng)
(néng)
(chǔ)
(yán)
()
(chā)
()
(shān)
(rán)
()
(yán)
(chǔ)
(yuè)
()
(shāo)
()
(wéi)
(zǎo)
(tián)
(dòu)
(miáo)
(chóng)
()
()
()
(shàng)
(huā)
(dāng)
()
(fèi)
(zhàn)
(shǐ)
(guī)
(lán)
广(guǎng)
(chǎng)
()
(zhuó)
()
(xīn)
(nián)
(chūn)
()
(qíng)
(chù)
(chù)
(sài)
(shén)
(shēng)
(chí)
(qián)
(jiù)
(rén)
(bo)
(qiāo)
()
()
(lín)
(míng)
(bo)
()
(shān)
(shàng)
(guà)
(guī)
(lái)
(sāng)
(zǎo)
(xià)
(chuī)
(huǒ)
(xiàng)
(bái)
(máo)
(yāo)
(lián)
(yìng)
(chēng)
(zhè)
(fēng)
()
()
()
(yān)
()
(shù)
(lián)
(píng)
(shān)
(bèng)
(xīng)
()
(xiá)
(wài)
(fēi)
(jìn)
(luò)
(jiē)
(qián)
(yǎng)
(miàn)
(shēn)
()
()
()
(niáng)
(zhòu)
(fēng)
(suì)
(shuí)
(zhī)
(cāng)
(cuì)
(róng)
(jìn)
(zuò)
(guān)
(jiā)
(shuì)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《烧歌》作者介绍

温庭筠简介温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1