阳春

 
作者: 宋代   杨无咎
蕙风轻,莺语巧,应喜乍离幽谷。
飞过北窗前,递晴晓,丽日明透翠帏縠。
篆台芬馥。
初睡起、横斜簪玉。
因甚自觉腰肢瘦,新来又宽裙幅。
对清镜、无心堪梳裹,谁问著、余酲带宿。
寻思前欢往事,似惊回、好梦难续。
花亭遍倚槛曲。
厌满、争春凡木。
尽憔悴、过了清明候,愁红惨绿。

(huì)
(fēng)
(qīng)
(yīng)
()
(qiǎo)
(yīng)
()
(zhà)
()
(yōu)
()
(fēi)
(guò)
(běi)
(chuāng)
(qián)
()
(qíng)
(xiǎo)
()
()
(míng)
(tòu)
(cuì)
(wéi)
()
(zhuàn)
(tái)
(fēn)
()
(chū)
(shuì)
()
()
(héng)
(xié)
(zān)
()
(yīn)
(shèn)
()
(jiào)
(yāo)
(zhī)
(shòu)
(xīn)
(lái)
(yòu)
(kuān)
(qún)
()
(duì)
(qīng)
(jìng)
()
()
(xīn)
(kān)
(shū)
(guǒ)
(shuí)
(wèn)
(zhe)
()
()
(chéng)
(dài)
宿(xiǔ)
(xún)
()
(qián)
(huān)
(wǎng)
(shì)
()
(jīng)
(huí)
()
(hǎo)
(mèng)
(nán)
()
(huā)
(tíng)
(biàn)
()
(kǎn)
()
(yàn)
(mǎn)
()
(zhēng)
(chūn)
(fán)
()
(jìn)
(qiáo)
(cuì)
()
(guò)
(le)
(qīng)
(míng)
(hòu)
(chóu)
(hóng)
(cǎn)
绿()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《阳春》作者介绍

杨无咎简介 杨无咎(1097~1171)字补之,杨一作扬,一说名补之,字无咎。自号逃禅老人、清夷长者、紫阳居士。临江清江(今江西樟树)人,寓居洪州南昌。绘画尤擅墨梅。水墨人物画师法李公麟。书学欧阳询,笔势劲利。今存《逃禅词》一卷,词多题画之作,风格婉丽。生平事迹见《宋史翼》卷三六。......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1