鹧鸪词·春愁

 
作者: 宋代   汪卓
伤时怀抱不胜愁。
野水粼粼绿遍洲。
满地落花春病酒,一帘明月夜登楼。
明眸皓齿人难得,寒食清明事又休。
只是鹧鸪三两曲,等闲白了几人头。

(shāng)
(shí)
怀(huái)
(bào)
()
(shèng)
(chóu)
()
(shuǐ)
(lín)
(lín)
绿()
(biàn)
(zhōu)
(mǎn)
()
(luò)
(huā)
(chūn)
(bìng)
(jiǔ)
()
(lián)
(míng)
(yuè)
()
(dēng)
(lóu)
(míng)
(móu)
(hào)
齿(chǐ)
(rén)
(nán)
()
(hán)
(shí)
(qīng)
(míng)
(shì)
(yòu)
(xiū)
(zhī)
(shì)
(zhè)
()
(sān)
(liǎng)
()
(děng)
(xián)
(bái)
(le)
()
(rén)
(tóu)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《鹧鸪词·春愁》作者介绍

暂无作者介绍!

© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1