渔家傲·冬至

 
作者: 宋代   冯时行
云覆衡茅霜雪后。
风吹江面青罗皱。
镜里功名愁里瘦。
闲袖手。
去年长至今年又。
梅逼玉肌春欲透。
小槽新压冰澌溜。
好把升沉分付酒。
光阴骤。
须臾又绿章台柳。

(yún)
()
(héng)
(máo)
(shuāng)
(xuě)
(hòu)
(fēng)
(chuī)
(jiāng)
(miàn)
(qīng)
(luó)
(zhòu)
(jìng)
()
(gōng)
(míng)
(chóu)
()
(shòu)
(xián)
(xiù)
(shǒu)
()
(nián)
(zhǎng)
(zhì)
(jīn)
(nián)
(yòu)
(méi)
()
()
()
(chūn)
()
(tòu)
(xiǎo)
(cáo)
(xīn)
()
(bīng)
()
(liū)
(hǎo)
()
(shēng)
(chén)
(fèn)
()
(jiǔ)
(guāng)
(yīn)
(zhòu)
()
()
(yòu)
绿()
(zhāng)
(tái)
(liǔ)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《渔家傲·冬至》作者介绍

暂无作者介绍!

© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1