晚憩南阳旅馆

 
作者: 唐代   刘希夷
旅馆何年废,征夫此日过。
途穷人自哭,春至鸟还歌。
行路新知少,荒田古径多。
池篁覆丹谷,坟树绕清波。
日照蓬阴转,风微野气和。
伤心不可去,回首怨如何。

()
(guǎn)
()
(nián)
(fèi)
(zhēng)
()
()
()
(guò)
()
(qióng)
(rén)
()
()
(chūn)
(zhì)
(niǎo)
(hái)
()
(háng)
()
(xīn)
(zhī)
(shǎo)
(huāng)
(tián)
()
(jìng)
(duō)
(chí)
(huáng)
()
(dān)
()
(fén)
(shù)
(rào)
(qīng)
()
()
(zhào)
(péng)
(yīn)
(zhuǎn)
(fēng)
(wēi)
()
()
()
(shāng)
(xīn)
()
()
()
(huí)
(shǒu)
(yuàn)
()
()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《晚憩南阳旅馆》作者介绍

刘希夷简介 刘希夷(约651─678?)字延之(一作庭芝),汝州(今河南临汝)人。上元进士。善弹琵琶。其诗以歌行见长,多写闺情,辞意柔婉华丽,且多感伤情调。原有集,已失传。......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1