临风舒锦

 
作者: 唐代   萧昕
丽锦匹云终,襜襜展向风。
花开翻覆翠,色乱动摇红。
缕散悠扬里,文回照灼中。
低垂疑步障,吹起作晴虹。
既与丘迟梦,深知卓氏功。
还乡将制服,从此表亨通。

()
(jǐn)
()
(yún)
(zhōng)
(chān)
(chān)
(zhǎn)
(xiàng)
(fēng)
(huā)
(kāi)
(fān)
()
(cuì)
()
(luàn)
(dòng)
(yáo)
(hóng)
()
(sàn)
(yōu)
(yáng)
()
(wén)
(huí)
(zhào)
(zhuó)
(zhōng)
()
(chuí)
()
()
(zhàng)
(chuī)
()
(zuò)
(qíng)
(hóng)
()
()
(qiū)
(chí)
(mèng)
(shēn)
(zhī)
(zhuó)
(shì)
(gōng)
(hái)
(xiāng)
(jiāng)
(zhì)
()
(cóng)
()
(biǎo)
(hēng)
(tōng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《临风舒锦》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1