再赴襄阳,辱宣武相公贻诗,今用奉酬

 
作者: 唐代   李逢吉
解韍辞丹禁,扬旌去赤墀。
自惊非素望,何力及清时。
又据三公席,多惭四老祠。
岘山风已远,棠树事难追。
江汉饶春色,荆蛮足梦思。
唯怜吐凤句,相示凿龙期。

(jiě)
()
()
(dān)
(jìn)
(yáng)
(jīng)
()
(chì)
(chí)
()
(jīng)
(fēi)
()
(wàng)
()
()
()
(qīng)
(shí)
(yòu)
()
(sān)
(gōng)
()
(duō)
(cán)
()
(lǎo)
()
(xiàn)
(shān)
(fēng)
()
(yuǎn)
(táng)
(shù)
(shì)
(nán)
(zhuī)
(jiāng)
(hàn)
(ráo)
(chūn)
()
(jīng)
(mán)
()
(mèng)
()
(wéi)
(lián)
()
(fèng)
()
(xiàng)
(shì)
(záo)
(lóng)
()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《再赴襄阳,辱宣武相公贻诗,今用奉酬》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1