题陈正字林亭

 
作者: 唐代   李咸用
晓烟轻翠拂帘飞,黄叶飘零弄所思。
正是低摧吾道日,
不堪惆怅异乡时。
家林蛇豕方群起,宫沼龟龙未有期。
赖有平原怜贱子,满亭山色惜吟诗。

(xiǎo)
(yān)
(qīng)
(cuì)
()
(lián)
(fēi)
(huáng)
()
(piāo)
(líng)
(nòng)
(suǒ)
()
(zhèng)
(shì)
()
(cuī)
()
(dào)
()
()
(kān)
(chóu)
(chàng)
()
(xiāng)
(shí)
(jiā)
(lín)
(shé)
(shǐ)
(fāng)
(qún)
()
(gōng)
(zhǎo)
(guī)
(lóng)
(wèi)
(yǒu)
()
(lài)
(yǒu)
(píng)
(yuán)
(lián)
(jiàn)
()
(mǎn)
(tíng)
(shān)
()
()
(yín)
(shī)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《题陈正字林亭》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1