山中卧病寄卢郎中

 
作者: 唐代   伍唐珪
十年耕钓水云间,住僻家贫少往还。
一径绿苔凝晓露,
满头白发对青山。
野僧采药来医病,樵客携觞为解颜。
空恋旧时恩奖地,无因匍匐出柴关。

(shí)
(nián)
(gēng)
(diào)
(shuǐ)
(yún)
(jiān)
(zhù)
()
(jiā)
(pín)
(shǎo)
(wǎng)
(hái)
()
(jìng)
绿()
(tái)
(níng)
(xiǎo)
()
(mǎn)
(tóu)
(bái)
()
(duì)
(qīng)
(shān)
()
(sēng)
(cǎi)
(yào)
(lái)
()
(bìng)
(qiáo)
()
(xié)
(shāng)
(wéi)
(jiě)
(yán)
(kōng)
(liàn)
(jiù)
(shí)
(ēn)
(jiǎng)
()
()
(yīn)
()
()
(chū)
(chái)
(guān)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《山中卧病寄卢郎中》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1