陪郑王相公赋筵前垂冰,应教依韵

 
作者: 唐代   徐铉
窗外虚明雪乍晴,檐前垂霤尽成冰。
长廊瓦叠行行密,
晚院风高寸寸增。
玉指乍拈簪尚愧,金阶时坠磬难胜。
晨餐堪醒曹参酒,自恨空肠病不能。

(chuāng)
(wài)
()
(míng)
(xuě)
(zhà)
(qíng)
(yán)
(qián)
(chuí)
(liù)
(jìn)
(chéng)
(bīng)
(zhǎng)
(láng)
()
(dié)
(háng)
(háng)
()
(wǎn)
(yuàn)
(fēng)
(gāo)
(cùn)
(cùn)
(zēng)
()
(zhǐ)
(zhà)
(niān)
(zān)
(shàng)
(kuì)
(jīn)
(jiē)
(shí)
(zhuì)
(qìng)
(nán)
(shèng)
(chén)
(cān)
(kān)
(xǐng)
(cáo)
(cān)
(jiǔ)
()
(hèn)
(kōng)
(cháng)
(bìng)
()
(néng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《陪郑王相公赋筵前垂冰,应教依韵》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1