【黄钟】侍香金童

 
作者: 元代   关汉卿

春闺院宇,柳絮飘香雪。
帘幕轻寒雨乍歇,东风落花迷粉蝶。
芍药初开,海棠才谢。

【幺】柔肠脉脉,新愁千万叠。
偶记年前人乍别,秦台玉箫声断绝。
雁底关河,马头明月。

【降黄龙衮】鳞鸿无个,锦笺慵写。
腕松金,肌削玉,罗衣宽彻。
泪痕淹破,胭脂双颊。
宝鉴愁临,翠钿羞贴。

【幺】等闲辜负,好天良夜。
玉炉中,银台上,香消烛灭。
凤帏冷落,鸳衾虚设,玉笋频搓,绣鞋重攧。

【出队子】听子规啼血,又西楼角韵咽。
半帘花影自横斜,画檐间丁当风弄铁,纱帘外琅玕敲瘦节。

【幺】铜壶玉漏催凄切,正更阑人静也。
金闺潇洒转伤嗟,莲步轻移呼侍妾:"把香桌儿安排打快些。
"
【神仗儿煞】深沉院舍,蟾光皎洁。
整顿了霓裳,把名香谨爇。
伽伽拜罢,频频祷祝:"不求富贵豪奢,只愿得夫妻每早早圆备者!"

(chūn)
(guī)
(yuàn)
()
(liǔ)
()
(piāo)
(xiāng)
(xuě)
(lián)
()
(qīng)
(hán)
()
(zhà)
(xiē)
(dōng)
(fēng)
(luò)
(huā)
()
(fěn)
(dié)
(sháo)
(yào)
(chū)
(kāi)
(hǎi)
(táng)
(cái)
(xiè)
()
(yāo)
()
(róu)
(cháng)
()
()
(xīn)
(chóu)
(qiān)
(wàn)
(dié)
(ǒu)
()
(nián)
(qián)
(rén)
(zhà)
(bié)
(qín)
(tái)
()
(xiāo)
(shēng)
(duàn)
(jué)
(yàn)
()
(guān)
()
()
(tóu)
(míng)
(yuè)
()
(jiàng)
(huáng)
(lóng)
(gǔn)
()
(lín)
鸿(hóng)
()
()
(jǐn)
(jiān)
(yōng)
(xiě)
(wàn)
(sōng)
(jīn)
()
(xuē)
()
(luó)
()
(kuān)
(chè)
(lèi)
(hén)
(yān)
()
(yān)
(zhī)
(shuāng)
(jiá)
(bǎo)
(jiàn)
(chóu)
(lín)
(cuì)
(diàn)
(xiū)
(tiē)
()
(yāo)
()
(děng)
(xián)
()
()
(hǎo)
(tiān)
(liáng)
()
()
()
(zhōng)
(yín)
(tái)
(shàng)
(xiāng)
(xiāo)
(zhú)
(miè)
(fèng)
(wéi)
(lěng)
(luò)
(yuān)
(qīn)
()
(shè)
()
(sǔn)
(pín)
(cuō)
(xiù)
(xié)
(zhòng)
(diān)
()
(chū)
(duì)
()
()
(tīng)
()
(guī)
()
(xuè)
(yòu)
西()
(lóu)
(jiǎo)
(yùn)
(yān)
(bàn)
(lián)
(huā)
(yǐng)
()
(héng)
(xié)
(huà)
(yán)
(jiān)
(dīng)
(dāng)
(fēng)
(nòng)
(tiě)
(shā)
(lián)
(wài)
(láng)
(gān)
(qiāo)
(shòu)
(jiē)
()
(yāo)
()
(tóng)
()
()
(lòu)
(cuī)
()
(qiē)
(zhèng)
(gèng)
(lán)
(rén)
(jìng)
()
(jīn)
(guī)
(xiāo)
()
(zhuǎn)
(shāng)
(jiē)
(lián)
()
(qīng)
()
()
(shì)
(qiè)
"(")
()
(xiāng)
(zhuō)
(ér)
(ān)
(pái)
()
(kuài)
(xiē)
"(")
()
(shén)
(zhàng)
(ér)
(shà)
()
(shēn)
(chén)
(yuàn)
(shě)
(chán)
(guāng)
(jiǎo)
(jié)
(zhěng)
(dùn)
(le)
()
(shang)
()
(míng)
(xiāng)
(jǐn)
(ruò)
()
()
(bài)
()
(pín)
(pín)
(dǎo)
(zhù)
"(")
()
(qiú)
()
(guì)
(háo)
(shē)
(zhī)
(yuàn)
()
()
()
(měi)
(zǎo)
(zǎo)
(yuán)
(bèi)
(zhě)
"(")

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《【黄钟】侍香金童》作者介绍

关汉卿简介关汉卿 关汉卿(约1220年──1300年),元代杂剧作家。是中国古代戏曲创作的代表人物,“元曲四大家”之首。号已斋(一作一斋)、已斋叟。汉族,解州人(今山西省运城),与马致远、郑光祖、白朴并称为“元曲四大家”。以杂剧的成就最大,一生写了60多种,今存18种,最著名的有《窦娥冤》;关汉卿也写了不少历史剧,如:《单刀会》、《单鞭夺槊》、《西蜀梦》等;散曲今在小令40多首、套数10多首。关汉卿塑造的“我却是蒸......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1