相和歌辞。蛾眉怨

 
作者: 唐代   王翰
君不见宜春苑中九华殿,飞阁连连直如发。
白日全含朱鸟窗,流云半入苍龙阙。
宫中彩女夜无事,
学凤吹箫弄清越。
珠帘北卷待凉风,绣户南开向明月。
忽闻天子忆蛾眉,宝凤衔花揲两螭。
传声走马开金屋,
夹路鸣环上玉墀。
长乐彤庭宴华寝,三千美人曳光锦。
灯前含笑更罗衣,帐里承恩荐瑶枕。
不意君心半路回,
求仙别作望仙台。
仓琅禁闼遥相忆,紫翠岩房昼不开。
欲向人间种桃实,先从海底觅蓬莱。
蓬莱可求不可上,
孤舟缥缈知何往。
黄金作盘铜作茎,晴天白露掌中擎。
王母嫣然感君意,云车雨旆欲相迎。
飞廉观前空怨慕,
少君何事须相误。
一朝埋没茂陵田,贱妾蛾眉不重顾。
宫车晚出向南山,仙卫逶迤去不还。
朝晡泣对麒麟树,
树下苍苔日渐斑。
人生百年夜将半,对酒长歌莫长叹。
剩知白日不可思,一死一生何足算。

(jun1)
()
(jiàn)
()
(chūn)
(yuàn)
(zhōng)
(jiǔ)
(huá)
殿(diàn)
(fēi)
()
(lián)
(lián)
(zhí)
()
()
(bái)
()
(quán)
(hán)
(zhū)
(niǎo)
(chuāng)
(liú)
(yún)
(bàn)
()
(cāng)
(lóng)
(què)
(gōng)
(zhōng)
(cǎi)
()
()
()
(shì)
(xué)
(fèng)
(chuī)
(xiāo)
(nòng)
(qīng)
(yuè)
(zhū)
(lián)
(běi)
(juàn)
(dài)
(liáng)
(fēng)
(xiù)
()
(nán)
(kāi)
(xiàng)
(míng)
(yuè)
()
(wén)
(tiān)
()
()
(é)
(méi)
(bǎo)
(fèng)
(xián)
(huā)
(dié)
(liǎng)
(chī)
(chuán)
(shēng)
(zǒu)
()
(kāi)
(jīn)
()
(jiá)
()
(míng)
(huán)
(shàng)
()
(chí)
(zhǎng)
()
(tóng)
(tíng)
(yàn)
(huá)
(qǐn)
(sān)
(qiān)
(měi)
(rén)
()
(guāng)
(jǐn)
(dēng)
(qián)
(hán)
(xiào)
(gèng)
(luó)
()
(zhàng)
()
(chéng)
(ēn)
(jiàn)
(yáo)
(zhěn)
()
()
(jun1)
(xīn)
(bàn)
()
(huí)
(qiú)
(xiān)
(bié)
(zuò)
(wàng)
(xiān)
(tái)
(cāng)
(láng)
(jìn)
()
(yáo)
(xiàng)
()
()
(cuì)
(yán)
(fáng)
(zhòu)
()
(kāi)
()
(xiàng)
(rén)
(jiān)
(zhǒng)
(táo)
(shí)
(xiān)
(cóng)
(hǎi)
()
()
(péng)
(lái)
(péng)
(lái)
()
(qiú)
()
()
(shàng)
()
(zhōu)
(piāo)
(miǎo)
(zhī)
()
(wǎng)
(huáng)
(jīn)
(zuò)
(pán)
(tóng)
(zuò)
(jīng)
(qíng)
(tiān)
(bái)
()
(zhǎng)
(zhōng)
(qíng)
(wáng)
()
(yān)
(rán)
(gǎn)
(jun1)
()
(yún)
(chē)
()
(pèi)
()
(xiàng)
(yíng)
(fēi)
(lián)
(guān)
(qián)
(kōng)
(yuàn)
()
(shǎo)
(jun1)
()
(shì)
()
(xiàng)
()
()
(cháo)
(mái)
(méi)
(mào)
(líng)
(tián)
(jiàn)
(qiè)
(é)
(méi)
()
(zhòng)
()
(gōng)
(chē)
(wǎn)
(chū)
(xiàng)
(nán)
(shān)
(xiān)
(wèi)
(wēi)
()
()
()
(hái)
(cháo)
()
()
(duì)
()
(lín)
(shù)
(shù)
(xià)
(cāng)
(tái)
()
(jiàn)
(bān)
(rén)
(shēng)
(bǎi)
(nián)
()
(jiāng)
(bàn)
(duì)
(jiǔ)
(zhǎng)
()
()
(zhǎng)
(tàn)
(shèng)
(zhī)
(bái)
()
()
()
()
()
()
()
(shēng)
()
()
(suàn)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《相和歌辞。蛾眉怨》作者介绍

王翰简介王翰 王翰即王瀚,唐代诗人。字子羽,并州晋阳(今山西太原市)人。唐睿宗景云元年(710)登进士第。张说镇守并州,极重其才,举直言极谏科,授昌乐尉。又登超拔群类科。张说任宰相,召他为秘书正字,升任通事舍人、驾部员外郎。开元十四年(726)张说罢相,王翰任汝州刺史,又被贬为仙州别驾;后因任侠嗜酒,豪放不羁,再贬道州司马。后病死于道州司马任上。擅长诗,多壮丽之词,擅长歌行和绝句,名重一时。......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1