代征人妻喜夫还

 
作者: 唐代   梁锽
征夫走马发渔阳,少妇含娇开洞房。
千日废台还挂镜,
数年尘面再新妆。
春风喜出今朝户,明月虚眠昨夜床。
莫道幽闺书信隔,还衣总是旧时香。

(zhēng)
()
(zǒu)
()
()
()
(yáng)
(shǎo)
()
(hán)
(jiāo)
(kāi)
(dòng)
(fáng)
(qiān)
()
(fèi)
(tái)
(hái)
(guà)
(jìng)
(shù)
(nián)
(chén)
(miàn)
(zài)
(xīn)
(zhuāng)
(chūn)
(fēng)
()
(chū)
(jīn)
(cháo)
()
(míng)
(yuè)
()
(mián)
(zuó)
()
(chuáng)
()
(dào)
(yōu)
(guī)
(shū)
(xìn)
()
(hái)
()
(zǒng)
(shì)
(jiù)
(shí)
(xiāng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《代征人妻喜夫还》作者介绍

梁锽简介 梁锽(huang,音皇)。官执戟。唐玄宗天宝中人。诗十五首。具体信息不详。......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1