听郢客歌阳春白雪

 
作者: 唐代   欧阳衮
寂听郢中人,高歌已绝伦。
临风飘白雪,向日奏阳春。
调雅偏盈耳,声长杳入神。
连连贯珠并,袅袅遏云频。
度曲知难和,凝情想任真。
周郎如赏羡,莫使滞芳晨。

()
(tīng)
(yǐng)
(zhōng)
(rén)
(gāo)
()
()
(jué)
(lún)
(lín)
(fēng)
(piāo)
(bái)
(xuě)
(xiàng)
()
(zòu)
(yáng)
(chūn)
(diào)
()
(piān)
(yíng)
(ěr)
(shēng)
(zhǎng)
(yǎo)
()
(shén)
(lián)
(lián)
(guàn)
(zhū)
(bìng)
(niǎo)
(niǎo)
(è)
(yún)
(pín)
()
()
(zhī)
(nán)
()
(níng)
(qíng)
(xiǎng)
(rèn)
(zhēn)
(zhōu)
(láng)
()
(shǎng)
(xiàn)
()
使(shǐ)
(zhì)
(fāng)
(chén)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《听郢客歌阳春白雪》作者介绍

暂无作者介绍!

© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1