临江仙·与刘拐

 
作者: 宋代   王以宁
闻道洛阳花正好,家家遮户春风。
道人饮处百壶空。
年年花下醉,看尽几番红。
此拐又从何处去,飘蓬一任西东。
语声虽异笑声同。
一轮清夜月,何处不相逢。

(wén)
(dào)
(luò)
(yáng)
(huā)
(zhèng)
(hǎo)
(jiā)
(jiā)
(zhē)
()
(chūn)
(fēng)
(dào)
(rén)
(yǐn)
(chù)
(bǎi)
()
(kōng)
(nián)
(nián)
(huā)
(xià)
(zuì)
(kàn)
(jìn)
()
(fān)
(hóng)
()
(guǎi)
(yòu)
(cóng)
()
(chù)
()
(piāo)
(péng)
()
(rèn)
西()
(dōng)
()
(shēng)
(suī)
()
(xiào)
(shēng)
(tóng)
()
(lún)
(qīng)
()
(yuè)
()
(chù)
()
(xiàng)
(féng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《临江仙·与刘拐》作者介绍

王以宁简介 王以宁(约1090年--1146年):字周士,生于湘潭(今属湖南),是两宋之际的爱国词人。他曾为国奔波,靖康初年征天下兵,只身一人从鼎州借来援兵,解了太原围。......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1