赋得冬日可爱

 
作者: 唐代   庾承宣
宿雾开天霁,寒郊见初日。
林疏照逾远,冰轻影微出。
岂假阳和气,暂忘玄冬律。
愁抱望自宽,羁情就如失。
欣欣事几许,曈曈状非一。
倾心倘知期,良愿自兹毕。

宿(xiǔ)
()
(kāi)
(tiān)
()
(hán)
(jiāo)
(jiàn)
(chū)
()
(lín)
(shū)
(zhào)
()
(yuǎn)
(bīng)
(qīng)
(yǐng)
(wēi)
(chū)
()
(jiǎ)
(yáng)
()
()
(zàn)
(wàng)
(xuán)
(dōng)
()
(chóu)
(bào)
(wàng)
()
(kuān)
()
(qíng)
(jiù)
()
(shī)
(xīn)
(xīn)
(shì)
()
()
(tóng)
(tóng)
(zhuàng)
(fēi)
()
(qīng)
(xīn)
(tǎng)
(zhī)
()
(liáng)
(yuàn)
()
()
()

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赋得冬日可爱》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1